- Năm Thiên Chúa Giáng Sinh làm người được kể là năm thứ nhất theo lịch chung chúng ta dùng hiện nay. Tuy nhiên ngày sinh của Chúa Giêsu lại không được ghi lại đầy đủ trong các sách Phúc Âm. Chúa Giêsu cũng không có giấy khai sinh hay sổ bộ khai sinh.
- Trong ba thế kỷ đầu, các Kitô hữu chỉ họp nhau để kỷ niệm việc Chúa Giêsu đã chịu đau khổ, đã chịu chết và đã sống lại.
Giáo hội bên Đông ngày trước kính lễ Chúa Giáng sinh vào 6 tháng 1 dương lịch.
Giáo hội bên Tây (Công giáo Rôma) từ thời Đức Thánh Giáo hoàng Juliô I (năm 350) chọn vào ngày 25/12 để thay thế cho ngày người ngoại giáo thời đó mừng thần Mithra, thần Ánh sáng, thần Mặt trời.
- Chúa Kitô thực là Ánh sáng, là Mặt trời soi muôn dân trong tăm tối như thánh Gioan đã viết: Ánh sáng đã chiếu soi trong đêm tối (Ga 1,5).
- Vì ngày mừng lễ Giáng Sinh vào 25 tháng 12 hàng năm không xác thực theo lịch sử nên có ý kiến chống đối; đặc biệt vào thế kỷ 17 tại Anh Quốc, những người ‘’Thanh Giáo’’ (Puritans) đã nỗ lực để yêu cầu xóa bỏ việc mừng lễ Giáng Sinh của Chúa Giêsu; nhưng mọi nỗ lực đều thất bại, và việc mừng Chúa Giáng Sinh vào 25 tháng 12 hàng năm vẫn tiếp tục ở Anh Quốc cũng như khắp nơi trên thế giới.
Ngày 25 tháng 12 hằng năm cuối cùng vẫn được chọn làm ngày mừng lễ Giáng sinh của Chúa Giêsu
Ngày nay Lễ giáng sinh lan rộng đi khắp nơi trên thế giới, kể cả những nước theo Ấn giáo, Phật giáo, Hồi giáo… Tiếc rằng, người ta đã ‘’thương mại hóa’’ dịp lễ này mà làm giảm đi ý nghĩa thiêng liêng cao cả. Tuy nhiên điều ‘’lạm dụng’’ đó cũng không thể làm giảm đi tinh thần mừng lễ đích thực trong lòng những người thành tâm thiện chí, họ sẽ hưởng ơn phúc như lời các Thiên Thần hát mừng trong đêm Chúa Giáng Sinh.