Ngày thứ sáu, ngày 29 tháng ba năm 2013, nhiều quốc gia và dân tộc khắp nơi trên thế giới sẽ trang trọng tổ chức Lễ Thương Khó, kỷ niệm một con người mang tên Giê-su. Trong tiếng Anh, ngày thứ sáu này là Good Friday, trong tiếng Việt gọi là “Ngày Thứ Sáu Tốt Lành”.
Nước Úc sẽ có 2 ngày nghỉ lể vào tuần cuối cùng của tháng 3. Thứ Sáu (Good Friday) ngày chúa Giê Su bị hành hình và Thứ Hai (Easter Monday) là ngày mà các con chiên tin là Ngày sống lại. Nên lễ này còn được gọi là Lễ Phục Sinh.
Một thợ mộc xứ Do-thái mang tên Giê-su, bị nhà cầm quyền thời đó lên án như một người nổi loạn nguy hiểm nhất. Giê-su đã bị xử tử trong một cái chết cực kỳ thê lương và nhục nhã. Người đã bị đánh đập dã man, bị đóng đinh trên cây thập tự chịu đựng bao đau đớn cho đến khi kiệt sức tàn hơi mà chết. Có gì đáng quý trọng cái chết đau thương này mà nhân loại vẫn tưởng niệm Người và trang trọng gọi ngày thứ sáu đau buồn này là ngày Good Friday - Ngày Thứ Sáu Tốt Lành?
- Ngày xưa, trên một đỉnh núi kia, có ba cái cây nhỏ mọc gần nhau. Một hôm, ba cây này tâm tình, trao đổi những ước mơ của nhau. Cây thứ nhất ngước nhìn những ngôi sao lấp lánh như những viên kim cương trên trời cao và ước mơ rằng ngày nào mình sẽ trở nên cái rương gỗ xinh đẹp, ôm lấy những ngọc ngà, châu báu của thế gian. Cây thứ nhì nhìn xuống dòng suối lững lờ trôi dưới chân núi và ước mơ rằng ngày nào mình sẽ trở nên một chiếc thuyền buồm vững chãi, lướt bao sóng gió, cùng hải hành với những vị quân vương gan dạ và đầy uy quyền. Cây thứ ba nhìn xuống những cánh đồng dưới chân núi, nơi có nhiều người đang làm việc và ước mơ rằng mình sẽ ở lại trên núi này, cứ tiếp tục mọc lên mãi, trở thành một cây cao nhất trên đất này, đến nỗi ai ai cũng phải ngước lên, để rồi nhìn thấy tận Thiên Đàng và nhận ra Thiên Chúa ở trên trời cao kia.
- Trải qua bao mùa mưa nắng, ba cái cây nhỏ ngày nào giờ đây đã trở thành ba cây thật cao. Một ngày nọ, những người thợ mộc lên rừng, đốn ba cái cây này xuống và mang về nhà họ. Cây thứ nhất, thay vì trở nên một cái rương quý giá, ôm lấy ngọc ngà của thế gian, thì lại trở nên một cái máng gỗ đơn sơ, đựng đồ ăn cho bầy gia súc. Cây thứ nhì, thay vì trở nên một chiếc tàu buồm đồ sộ, thì lại trở nên một chiếc thuyền đánh cá đơn sơ, nồng nặc mùi cá, chỉ được các ngư phủ dùng trong một cái hồ nhỏ. Cây thứ ba, thay vì trở nên cây cao nhất để nhắc nhở mọi người về Thiên Chúa, lại bị gọt ra thành những đòn cây và bị bỏ lăn lóc trong nhà kho.
Bao ngày tháng trôi qua, ba cái cây kia rồi cũng quên đi những ước mơ của chúng, cho đến một ngày nọ, khi một vì sao thật sáng, xuất hiện trên bầu trời.
Một thiếu nữ thật trẻ, mang tên Ma-ri, cùng đi với chồng là Giô-sép, lỡ đường trong đêm, không kiếm được phòng trọ, đã hạ sanh một hài nhi mang tên Giê-xu ngay trong một chuồng nuôi súc vật. Hài sinh Giê-su được Ma-ri bọc trong khăn, đặt nằm trong máng ăn của súc vật. Chẳng bao lâu, các gã chăn chiên ngoài đồng được thiên sứ hướng dẫn, tìm đến để chiêm ngưỡng hài nhi Giê-su. Rồi sau đó, ba nhà thông thái từ phương Đông xa xôi, theo ánh sao dẫn đường, tìm đến thờ lạy và dâng lễ vật cho hài sinh Giê-su. Cây thứ nhất, được làm máng cho súc vật ăn, mới chợt nhận ra, mình đang ôm giữ báu vật lớn nhất trong cả vũ trụ, đó chính là Thiên Chúa Ngôi Hai, đã hạ sinh thành người, trong hình hài một bé sơ sinh.
Hơn ba mươi năm trôi qua, kể từ đêm Người giáng thế, một đêm nọ, Giê-su và các bạn bước lên chiếc thuyền đánh cá đơn sơ. Sau một ngày giảng giải về tình yêu của Thiên Chúa cho bao nhiêu người, Giê-su mệt lả người và ngủ thiếp trên thuyền, cho đến khi sóng gió nổi lên, nước ngập vào thuyền, tình cảnh thật nguy ngập. Các bạn của Giê-su thật bối rối, lo sợ và đánh thức Người dậy. Người liền quở gió và ra lệnh cho biển: “Yên lặng đi!” Gió liền ngưng bặt và biển lặng yên! Cái cây thứ nhì, được làm chiếc thuyền đánh cá đơn sơ, chợt nhận ra mình đang chở Đấng Uy Quyền, Vua Của Muôn Vua, Đấng Chủ Tể của cả vũ trụ.
Khoảng ba năm sau đó vào một ngày thứ Sáu, những tên lính La Mã lôi ra những đòn cây bị bỏ lăn lóc sau nhà. Những tên lính hung dữ này đóng những đòn cây này lại thành cây thập tự. Người tử tội Giê-su, lúc đó thân người rướm máu vì bị đòn roi vật vã, phải gánh cây thập tự lên trên đồi Gô-gô-tha. Người ta hành quyết Giê-su bằng cách đóng đinh Người trên cây thập tự. Lúc ấy là khoảng 12 giờ trưa, mặt trời không chiếu sáng nữa. Bóng tối bao trùm khắp nơi cho đến 3 giờ chiều, thì Người tắt thở. Bức màn trong Đền Thờ thình lình bị xé làm đôi. Bức màn biểu tượng sự ngăn cách giữa Thiên Chúa thánh khiết tuyệt đối và loài người tội lội đã bị xé bỏ. Giê-su, Thiên Chúa Ngôi Hai, Con Một của Thiên Chúa, đã hy sinh mạng vàng, lãnh bản án tội thay cho cả nhân loại, để nối kết loài người trở lại với Thiên Chúa. Cái cây thứ ba, lúc đó làm cây thập tự mà Giê-su đang bị đóng đinh, mới chợt nhận ra rằng mình là cái cây cao nhất trong cả hoàn vũ. Bất kỳ ai muốn biết Thiên Chúa yêu mình như thế nào, chỉ cần nhìn lên cây thập tự rướm máu trên đồi Gô-gô-tha năm xưa. Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.
- Trong cuộc đời chắc có đôi lần chúng ta mắc nợ. Đó có thể là nợ tiền mua xe, nợ tiền mua nhà hay nợ tiền mua một món đồ nào đó. Nếu mắc nợ thì phải có trách nhiệm hoàn trả món nợ nó. Nếu không hoàn trả món nợ theo đúng kỳ hạn, chúng ta sẽ bị lôi thôi với pháp luật. Nhưng còn nợ tội thật to lớn, dầu chúng ta có cố công tu sửa, làm lành, lánh dữ, thu thập công đức, cũng không sao “đoái công chuộc tội” được như lời Thiên Chúa đã khẳng định “Chúng con tất cả đều ô uế, xấu xa. Cả đến những việc đạo đức của chúng con cũng như giẻ rách thối tha, bẩn thỉu.”
Tất cả chúng ta đều sẽ héo rụng như lá vàng mùa thu, để rồi chịu phán xét như luật công bình của Đấng Tạo Hóa. Tội lỗi sẽ như gió, đùa chúng ta đi vào nơi xa cách vĩnh viễn với Thiên Chúa, phân ly chúng ta đời đời với suối nguồn của phước hạnh và thương yêu.
Biết chúng ta bất lực trước món nợ tội to lớn, Thiên Chúa Ngôi Hai đã tự nguyện giáng trần, sinh ra làm người. Người xuống đời không phải để kết tội, nhưng cứu vớt loài người ra khỏi hệ quả khủng khiếp của tội lỗi. Giê-su, chính Người là Thiên Chúa Ngôi Hai, Đấng thánh khiết và vô tội, nhưng đã bằng lòng để bị đóng đinh, chết đau thương trên cây thập tự, lãnh thế bản án tội của cả nhân loại.
Thiên Chúa bằng lòng tha thứ mọi tội lỗi cho những ai tin nhận vào sự hy sinh và chết thế của Con Một của Ngài, như lời Kinh Thánh tuyên bố: “Thiên Chúa đã hủy bỏ tờ cáo trạng với các luật lệ ràng buộc, đem đóng đinh vào cây thập tự”
- Chính vào một ngày thứ Sáu cách đây gần 2000 năm, nợ tội của chúng ta đã được trả, sự công bằng của Thiên Chúa đã được thực hiện. Chính vào ngày thứ Sáu đau thương này, Thiên Chúa đã vì yêu thương tất cả chúng ta, đến nỗi hy sinh chính mạng sống của Con Một của Ngài, làm của lễ chuộc tội cho cả loài người.
Bao gian ác của chúng ta, Thiên Chúa đã xóa bôi, khi Con Một của Ngài bị treo trên cây thập tự. Tờ nợ tội của chúng ta, Thiên Chúa đã xé bỏ khi những cây đinh oan nghiệt đóng vào tay, vào chân của Con Một của Ngài.
Ngày thứ Sáu đau thương của Con Một của Thiên Chúa, nhưng là Good Friday, là ngày thứ Sáu tốt lành cho chúng ta.